Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Thật thà thì ăn cháo...Đi một ngày đàng...
Lâu lắm ko có tâm sự gì để nói, giờ có tâm trạng nên tâm sự 1 tí :D
Được viết bởi Ngô Thái Dương, hoàn toàn thật ko bịa đặt, chặt chém.

Thực sự nếu ở trên mạng thì tất cả những thứ trên mạng mình biết rất nhiều và có thể dám nói nằm gọn trong lòng tay, nhưng chính vì điều này mà gần như không tiếp xúc với xã hội bên ngoài mấy.

Tất nhiên là thế giới mạng chỉ là 1 phần trong xã hội đời thực :D nó chỉ là 1/3 hoặc 1/5 cuộc sống đầy muôn vẻ mà chúng ta đang sống.

Mấy hôm nay thử rời con laptop thân yêu đã gán bó cả ngày với nó, hết ngày này sang ngày khác. Để thử ra ngoài xã hội, ngoài đời thật thử sống và bon chen với cái xã hội ngoài này nó khác như thế nào :D

Ai ngờ sau khi ra ngoài cái xã hội đời thực này thấy nó thật là mới mẻ, mình giống như 1 đứa trẻ mới tập học :v đùa vậy thôi. Chứ ko đến nỗi vậy, nhưng với cái bản tính là thật thà, tin người, thân thiện, nhiệt tình, nên nhiều khi cũng bất lợi cho mình với cái xã hội bây giờ.

Chắc hẳn cũng đã có từng một số người đã nghe câu: "thời buổi thật thà ăn cháo, láo nháo ăn cơm"
Đọc câu trên các bạn đều thấy là có vẻ như thời bây giờ sống thật thà thì cháo cũng không có mà ăn, nhưng nói vậy chứ không phải là sống không thật thà để được ăn cơm. Mà chúng ta phải biết ứng xử, lựa đường mà sống :D Sống thế nào thì mình năm nay mới 23 tuổi chưa biết gì nhiều, nên khi nào hiểu được 1 phần nào đó sẽ tâm sự tiếp với các bạn :D

Và ắt hản cũng có nghe câu tục ngữ: "đi một ngày đàng, học một sàng khôn"
Câu này thì trước giờ không bao giờ sai, vì những câu danh ngôn, tục ngữ. Những câu để đời của ông cha ta để lại đều qua đúc kết nhiều năm, nhiều thế hệ, chắc hẳn là nó luôn luôn đúng và mãi mãi đúng. Chỉ 1 số trường hợp nào đấy mà nó không đúng với vấn đề, khía cạnh nào đấy :D

Chị mình sinh năm 76, cũng thành đạt, cũng đã bon chen rất nhiều, và mình nhớ có 1 lần mình đi scan cái bằng lái xe vì sợ nó hỏng do chất nhựa kém. Trươc đấy ở trong nam thời gian trước mình scan cái giấy CMND có mất 30k thì phải, nghĩ giờ cũng tầm 50k, 60k là cùng. Rồi hỏi 1 thằng scan ở cổng chợ Đồng Quang, gần bến xe Thái Nguyên, hỏi scan và hỏi giá. Nó bảo mình có những loại nhựa ép dẻo này nọ mỏng, dầy và mình hỏi scan loại dầy, dẻo bao nhiêu anh. Nó kêu có vài chục thôi anh, ừ vài chục thì chắc gấp đôi hồi mình scan hồi ở Miền Nam là cùng chứ gì, ok, a scan cho em. Sau khi scan xong hỏi bao nhiêu tiền em gửi, nó bảo 90k anh, nghe không rõ cho lắm vì xe cộ hỏi lại, 90K anh à, trong túi thì có mấy chục lẻ ko đủ. Đàng rút tờ 500k cho nó, nhưng nó ko có tiền thối và bảo e cầm ra đây đổi. Her, dĩ nhiên là có cái máy scan của nó ở đây nên nó k chạy đi đâu với tờ 500k đấy được rồi. Ờ kệ cho nó đi đổi xong rồi về đưa tiền cho mình, về nói với bà chị và có bà mẹ chông bà chị ấy ở nhà. Bà bảo để bác ra nói cho nó 1 trận, a bảo thôi kệ bác coi như 1 bài học. Bác ấy bảo sao ép dẻo mà ko hỏi, ở đây bác dẫn ra chỗ gần nhà scan hết 30k là cùng ( chuyện nhỏ này ai lại hỏi đúng ko). @@ nghĩ đi, bị nó ăn mất 60k rồi. Ừ thì tiền mà, tiếc thì hơi tiếc. Nhưng nó là 1 bài học :D bà chị mới bảo, coi như bỏ tiền ra mua bài học. Còn mất tiền nhiều mà học :v bỏ tiền ra học mới khôn. Đây là lần đầu tiên bị có thể nói là LỪA trong đời :v  tính cẩn thận hỏi giá trước rồi mà vẫn dính vì nghe bọn ép dẻo ngoài đừng hay lừa lắm rồi. Thế mà vẫn dính... haiz  còn 1 số chuyện nữa.

Hôm qua trơi mưa, mình cầm ô che đi mưa. Dĩ nhiên là thấy ng khác muốn qua mà trười mưa sợ ướt nên giúp họ che, và đi qua tầm 6,7 ng gì đấy. Đến thằng cuối cùng cũng giúp nó, và che qua xong nó bảo e mượn ô e vào lấy cuốn vở rồi quay lên, ờ thì tin mà. Để nó cầm ô đi lấy cuốn vở sau nó quay lại với 1 cái ô khác, mình hỏi ô mình đâu (P/s: ô mình mượn của 1 bạn @@) nó bảo chú chủ quán mượn ra ngoài chút. Tí nữa anh quay lại hỏi chủ quán ( trong đầu biết thừa là nó chôm chỉa khả năng 90% rồi, nhưng thôi kệ xem trực giác đúng ko) sau đấy 1 lúc quay lại hỏi cái ông kia thì bảo là có cái ô a cầm về rồi để kia có 1 đứa nó về sau 1 lúc nó lấy rồi @@ haiz. Đây là lần thứ 2 bị lừa ngoài đời, giờ lại rút thêm kinh nghiệm thêm cho bản thân, :v đây gọi là đi 1 ngày đàng học 1 sàng khôn, và ai muốn đi và học phải mang tiền theo rồi. Chứ không mang thì học niềm tin, đọc câu truyện thằng bờm hay ngố gì ngày xưa ấy nhỉ tương tự @@ À, còn đi mua quần áo bị chặt chém thì chịu ko biết rồi. Vì vậy giờ thích mua ở siêu thị hơn :D cứ chuẩn giá mà mua, tiền nào của ấy.

Còn trên mạng thì cũng gặp 1 số lừa, vì cũng giao dịch và tin tưởng nên cũng dính vài lần chắc tổng thiệt hại trước giờ bị mất tầm 2 triệu vất đi để đc bài học.

Mình viết những dòng này là để chia sẻ 1 chút ít những gì mình đã trải qua thật sự vừa là tâm trạng, vừa là để cho các bạn rút được chút bài học, kinh nghiệm nào thì cứ rút. Sau những gì mình trải qua và nói bên trên với những ai đã đọc thì chắc cũng hiểu được, đúc kết 1 chút nào đấy cho bản thân. Mong là vậy, xin hết!
Thanks các bạn đã đọc đến bài cuối cùng :)

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013



Ta quen nhau đã bao lâu rồi, hỡi đêm đêm có hay, mà giọt buồn hoài vương trên môi mặn đắng.
Ta quen nhau đã bao lâu rồi, hỡi đêm sao vẫn mãi đêm dài để, mình ta với con tim khô cằn giá băng.
Đêm hôm qua bỗng nhiên em nhìn thấy anh trong giấc mơ,mình ngồi cạnh thật lâu bên nhau lặng lẽ.
Đêm nay mơ bỗng nhiên em lại nhớ anh trong cơn gió đông về.
Phải chăng khi biết yêu, giắc mơ là nơi bắt đầu.
[Chorus]:
Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi để chắn lối em anh về.
Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết roi để em biết anh cần em.
Và thời gian ơi xin hãy ngừng chốn đây để những dấu yêu đong đầy.
Một vòng tay em khao khát 1 giấc mơ, em đã yêu anh người ơi.

Đêm hôm qua bỗng nhiên em nhìn thấy anh trong giấc mơ,mình ngồi cạnh thật lâu bên nhau lặng lẽ.
Đêm nay mơ bỗng nhiên em lại nhớ anh trong cơn gió đông về .
Phải chăng khi biết yêu, giắc mơ là nơi bắt đầu.

Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi để chắn lối em anh về.
Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi để em biết anh cần em.
Và thời gian ơi xin hãy ngừng chốn đây để những dấu yêu đong đầy.
Một vòng tay em khao khát 1 giấc mơ, em đã yêu anh................. người...........ơi.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Noi-Tinh-Yeu-Bat-Dau-Bang-Kieu-Lam-Anh/ZWZEBCC7.html

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

Sau bao nhiêu lần ăn gian nói dối, cuối cùng em cũng thú nhận, "Em và thầy giáo từng yêu nhau... và chúng em cũng đã quan hệ với nhau rất nhiều lần".


Sau khi học xong lớp 12, em quyết định vào Sài Gòn làm việc cùng anh chị mình. Còn tôi khi đó là đồng nghiệp của anh trai em nên thi thoảng phải đến nhà em để bàn bạc công việc. Từ những sự gặp gỡ đó, em bắt đầu có cảm tình với tôi… Rồi tôi thường xuyên nhận được những lá thư quan tâm và thể hiện tình yêu của em. Từ đó, tôi cũng bắt đầu để ý tới em và chúng tôi đã có một tình yêu rất đẹp.
Tôi là một chàng trai 29 tuổi nhưng từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ yêu ai, cũng chưa bao giờ tán tỉnh, ve vãn phái nữ hay đi tìm “của lạ” như những người bạn của mình. Tôi không yêu cũng chỉ vì tôi muốn tập trung làm việc để lo cho tương lai, sự nghiệp của mình sau này.
Từ khi yêu em, tôi đã yêu em bằng cả trái tim và đáp lại cũng là sự chân tình em dành cho tôi. Khi yêu nhau rồi, tôi cũng mạnh dạn hỏi em, “Trước đây em đã yêu ai bao giờ chưa?”, em lắc đầu, rồi ôm chặt lấy tôi và nói, “Anh là mối tình đầu tiên của em”.
Khi tôi công khai người yêu của mình thì bạn bè, người thân trong gia đình ai cũng bảo chúng tôi không hợp nhau cả về tuổi tác lẫn công việc (tôi 29 tuổi, còn em 21 tuổi). Hơn nữa, khi đó tôi đang là một giám đốc điều hành của một công ty xây dựng, còn em chỉ là công nhân bình thường trong một công ty may mặc… nhưng vì yêu em, tôi đã bỏ ngoài tai tất cả và vẫn quyết định lấy em làm vợ sau 6 tháng yêu nhau.
Trước khi có ý định cưới em, tôi đã hỏi lại em một lần nữa, “Ngày trước em đã yêu ai chưa?” và em khẳng định chắc chắn, “Em chưa yêu ai bao giờ”. Nhưng trong thời gian ấy, em vẫn hay kể cho tôi nghe về những kỷ niệm thời cấp 3 của mình, đặc biệt là em rất hay kể người thầy giáo dạy toán lớp 10 và 11 của em. Em tâm sự, “Thầy giáo em là một người đẹp trai, thông minh và tài giỏi. Thầy lấy vợ khi em đang học lớp 11... nhưng đến tận bây giờ, thầy vẫn là người để lại cho em nhiều kỷ niệm đẹp nhất của thời học sinh”. Cũng vì nghĩ đấy chỉ là tình cảm thầy trò bình thường nên tôi không gặng hỏi em thêm nữa.
Chúng tôi yêu nhau nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn vì tôi luôn nghĩ, hai đứa sẽ dành cho nhau những điều tốt đẹp nhất trong đêm tân hôn. Vì thế nên trong khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi có rất nhiều cơ hội để “gần gũi” nhưng tôi vẫn luôn cố gắng kiềm chế để giữ một giới hạn nhất định. Cũng chính vì điều đó nên hai chúng tôi lại càng trân trọng nhau hơn và nhẫn nại chờ đợi ngày cưới đang đến gần…
Lễ cưới của chúng tôi được tổ chức ngoài Bắc nên hôm ấy, thầy giáo của em cũng đến chúc phúc cho vợ chồng tôi. Khi em trò chuyện với thầy giáo, tôi cũng không một chút nghi ngờ gì vì tôi nghĩ em quý thầy, lại lâu ngày thầy trò gặp lại nhau nên em và thầy chuyện trò với nhau là điều rất bình thường…
Đêm tân hôn, hai chúng tôi khao khát có nhau, khao khát có được những phút giây thăng hoa của hạnh phúc… và chúng tôi đã được tận hưởng những khoảnh khắc tuyệt đỉnh của hạnh phúc. Thế nhưng sáng ra, tôi tìm mãi không thấy một giọt máu hồng nào trên tấm ga trải giường. Lúc đó tôi không buồn, không hụt hẫng vì tôi tin tưởng em tuyệt đối, rằng em còn trong trắng khi đến với tôi… và không có giọt máu nào chắc hẳn do bẩm sinh em không có hoặc em vô tình bị chấn thương, chứ không phải do em đã “trao” cái quý giá đó cho một người đàn ông nào khác.
Lời thú nhận "đáng sợ" của vợ!, Bạn trẻ - Cuộc sống, trinh tiet, cai ngan vang, chuyen gia dinh, hanh phuc gia dinh, ngoai tinh, bao
Đầu ấp tay gối với tôi nhưng em vẫn nghĩ về người đàn ông khác (Ảnh minh họa)
Sau khi trở lại Sài Gòn với bao công việc còn ngổn ngang và những dự định cho tương lai hai đứa thì tôi quyết định cho em nghỉ làm chỗ cũ để em đi học thêm ở một trường ngoại ngữ và trường Cao đẳng kế toán. Lúc này tôi cũng vừa mở một công ty riêng nên đã để tên hai vợ chồng đứng tên trong giấy phép đăng ký kinh doanh. Tôi muốn sau này cô ấy sẽ trở thành cánh tay phải đắc lực, quán xuyến giúp tôi cả việc gia đình lẫn việc cơ quan.
Một lần tình cờ đi qua trường em học, tôi nổi hứng ghé thăm xem lớp học của em thế nào… nhưng khi tôi đến lớp tìm thì không thấy em đâu. Tôi điện thoại hỏi em thì em nói giọng rất nhỏ, “Em đang học anh nhé”. Sau hôm đó, tôi bắt đầu có những nghi ngờ về em…
Tối ấy khi về nhà, tôi đã kêu em nói chuyện và hỏi, “Tại sao em không đi học mà lại nói là có?”. Em vẫn thản nhiên, “Sao anh lại nói vậy? Em có đi mà!”. Tôi hỏi tiếp, “Thế sao hôm nay anh ghé trường em nhưng không thấy em đi học? Anh hỏi thế để xem em trả lời anh thế nào… và anh không muốn chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa”.
Sau đó tôi hỏi tiếp, “Vậy hôm nay em đi đâu mà không đi học?” thì em mới giải thích, “Tại vì có một bạn học cũ từ thời cấp 3 của em vào trong này công tác nên bọn em gặp nhau rồi đi uống nước một lúc”. Cũng vì tin em nên tôi cũng không tra khảo gì thêm về em nữa…
Sau 4 tháng lấy nhau thì em có thai, đó là sản phẩm của một tình yêu chân thành tôi dành cho em. Tôi đã rất hạnh phúc khi nghĩ đến khoảnh khắc mình được làm bố, được ẵm bồng đứa con yêu, được mua cho con những món đồ xinh xắn… nhưng rồi, cũng chính trong thời gian này, vợ tôi có những biểu hiện bất thường khiến tôi không khỏi nghi ngờ…
Thời gian vợ tôi mang thai, cô ấy thường có biểu hiện mê sảng… và trong mỗi giấc mơ của em, tôi thường nghe em gọi tên của thầy giáo và một người bạn trai khác. Sau nhiều đêm chứng kiến sự việc đó, tôi đã hỏi em, “Tại sao trong giấc mơ, em lại hay nhắc tên thầy giáo và một người bạn trai cũ như vậy? Và trong khoảng thời gian yêu nhau, em bảo em còn trong trắng nhưng sao đêm tân hôn, em lại không có giọt máu nào như những người con gái trinh trắng khác?”.
Khi tôi lắp ghép một cách rất logic về các câu chuyện và mối quan hệ của em thì lúc đó em mới thú nhận, “Thật ra em đã yêu thầy giáo của mình trong suốt những năm học cấp 3. Thầy giáo cũng rất yêu em và chúng em đã quan hệ với nhau rất nhiều lần… nhưng sau đó thầy giáo đã bỏ em để kết hôn với một người khác. Sau khi lên Sài Gòn làm công nhân thì em cũng yêu 2 người nữa… nhưng những mối tình ấy cũng chẳng đâu đến đâu, cho đến khi em gặp và lấy anh bây giờ!”.
Khi nghe được những lời thú nhận đó của vợ, tôi choáng váng đầu óc và không dám tin vào sự thật ấy… Sau vài giờ trấn tĩnh lại, tôi quyết định tha thứ cho vợ và cấm em “không được nhắc tên những người bạn trai cũ và thầy giáo trước mặt anh bất kỳ một lần nào nữa”… và em đã đã đồng ý với tôi như vậy.
Sau hôm đó, tôi nói với em, “Anh cần đi đâu đó vài ngày để nghỉ ngơi” và tôi đã quyết định đến Phú Quốc. Ở đây một mình suốt 3 ngày, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những tình cảm của hai vợ chồng dành cho nhau trong suốt hơn một năm qua. Rồi tôi đã soạn một tin nhắn để gửi động viên em… nhưng chẳng hiểu sao khi đã soạn xong những dòng thông điệp đó, tôi lại không muốn gửi cho em nữa.
Tôi về phòng nghỉ ngơi và định sẽ gửi thông điệp ấy qua yahoo cho em. Rồi như ma xui quỷ khiến, tôi kiểm tra lịch sử chat trong máy… và một lần nữa, trời đất như đổ sụp xuống trước mắt tôi. Tôi không thể nào ngờ được người vợ đêm đêm đầu ấp tay gối cùng tôi lại có thể đối xử tồi tệ với tôi như vậy!
Từ trước tới giờ, vợ tôi vẫn thường xuyên chat với người yêu cũ mỗi khi tôi đi làm chưa về. Mở xem lịch sử chat trước đây của vợ, tôi không dám tin vào những điều mình nhìn thấy… Vợ tôi luôn gọi tôi bằng “nó” hoặc “thằng” khi nói chuyện với người cũ, rồi còn kể chuyện “Em còn đứng tên trong giấy phép kinh doanh của nó, rồi sau này mua nhà cửa, đất đai… em cũng đều đứng tên hết”. Càng lục kỹ những đoạn chat của vợ và người cũ, tôi càng không thể tin nổi cô vợ hằng ngày vốn “ngoan hiền” của mình lại có thể tuôn được những lời lẽ ghê gớm và khinh thường chồng như thế!
Các bạn ạ! Các bạn có hiểu được cảm giác của tôi lúc này không? Sau khi biết vợ đã từng quan hệ với thầy giáo dạy Toán, tôi cảm thấy rất thất vọng về cô ấy… nhưng khi xem được những cuộc nói chuyện giữa vợ và người yêu cũ, tôi càng thấy ghê sợ và căm ghét vợ của mình hơn. Tôi không ngờ người phụ nữ hứa sẽ cùng tôi đi hết cuộc đời này lại sống hai mặt với tôi như vậy?
Các bạn ạ! Bây giờ tôi đang ngổn ngang với những suy nghĩ và lựa chọn. Tôi cũng không biết mình nên làm gì, quyết định như thế nào cho hợp tình hợp lý… vì thế nên tôi đã quyết định gửi những tâm tư của mình để mong nhận được những lời góp ý chân thành của các bạn!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
hanhphuc29012011@... (24H.COM.VN)
Đọc bài này xong thì cho ta thấy những điều cần lấy vợ chưa có mối tình đầu và còn :v

Tôi gặp em trong một đêm lửa trại tại trường đại học, lúc đó tôi vừa chân ướt chân ráo vào trường nên mọi thứ còn bỡ ngỡ, em là sinh viên năm cuối của khoa. Tôi còn nhớ rất rõ, trong đêm lửa trại ấy, em đã tình cờ đến bên tôi, dựa vào vai tôi, vì em tưởng tôi là bạn cùng lớp của em. Sau sự cố nhầm lẫn tình cờ ấy, không ngờ sau này chúng tôi lại là người yêu của nhau.

Bạn bè em vẫn thường nói, em là miss của khoa đấy, có nhiều người theo đuổi lắm, làm sao mà với tới được. Quả thật, với dáng vẻ mảnh mai, nước da trắng mịn, đôi mắt biết nói, đôi môi biết cười của em, cộng với cách ăn nói dịu dàng đã khiến biết bao nhiêu chàng trai theo đuổi và tôi cũng đã bị em hớp hồn từ cái đêm hôm đó, đêm đầu tiên chúng tôi gặp nhau qua ánh lửa bập bùng trong tiết trời se lạnh của thành phố cao nguyên. Sau đêm ấy chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau, cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm học tập, cùng nhau đi dạo phố và tình yêu của chúng tôi đến thật tình cờ.

Rồi tôi là thầy của em, được phân dạy lớp em, nhưng ở đời này có biết bao nhiêu người đố kỵ với em, trong quãng thời gian yêu em có biết bao lời dị nghị về tình cảm của chúng tôi, người này nói ra, người kia nói vào, em và tôi đã không ít lần xao động, chúng tôi đã không vượt qua được dư luận và đã chia tay nhau đến cả gần một năm.

Tôi rất đau khổ vì quyết định của em, dù rất yêu em nhưng tôi vẫn đồng ý để em ra đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Bẵng đi một thời gian, sau bao ngày không liên lạc với em, thì một hôm tôi nhận được tin nhắn của em, rằng muốn gặp tôi. Em nói vừa mới chia tay người yêu, vì người yêu trẻ con quá, nên em xin tôi quay lại với em. Em nói đã không ngại dư luận nữa, không sợ lời qua tiếng lại nữa và quyết định tiến đến hôn nhân với tôi. Vì yêu em mà tôi đã đồng ý để em quay về bên tôi.
Ảnh minh họa

Em và tôi đã có những giây phút thật hạnh phúc, đi đâu làm gì cũng có nhau. Em giỏi nấu nướng nội chợ nên chúng tôi thường có những bữa cơm thật ấm cúng như một gia đình nho nhỏ. Những lúc đó, chúng tôi lại quấn quýt vào nhau sau bữa cơm. Nhưng dù có đam mê đến đâu, tôi vẫn giữ cho em và không muốn làm ảnh hưởng đến em, vì vậy mà giữa chúng tôi chưa một lần đi quá giới hạn. Em thường nói tôi là công công vì ở bên em mà không biết làm gì cả. Em hay trêu tôi, lính tráng gì mà có mỗi cái gối cũng không thể vượt qua…Nhưng rồi, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chuyện gì đến cũng đã đến... Lần đầu tiên ấy quả thật đối với tôi là một kỷ niệm ngọt ngào mà có lẽ không bao giờ tôi quên được, dù ngay cả bây giờ tôi đã có gia đình nhưng người đó không phải là em, cái lần đầu tiên ấy nó làm tôi nhớ mãi. Tôi đã quyết định lấy em và đã nói chuyện với hai bên gia đình, dự định hôn lễ sẽ được tổ chức cuối năm sau đó.

Suốt gần một năm sau, chúng tôi sống như vợ chồng, cuộc sống thật khó khăn song cả hai đều vui vẻ và hy vọng vào một đám cưới sắp đến. Nhưng rồi, trong một lần làm chuyện ấy em đã gọi tên người tình cũ khi cảm xúc thăng hoa. Em không còn đủ lý trí để nhận ra người mình sắp cưới là ai, em vô tình gọi tên người cũ trong những giây phút thiêng liêng ấy. Đó là người mà em đã trao sự trong trắng của người con gái, cũng là người mà em vừa mới chia tay khi quay lại với tôi. Em đã thú nhận tất cả là em không còn trong trắng và cảm thấy không xứng đáng với tôi, nhưng khi ở bên tôi, em không kìm nén được cảm xúc mỗi khi chúng tôi làm chuyện ấy. Đã không ít lần em gọi nhầm tên tôi bằng tên người tình cũ, cứ mỗi lần như thế, em lại khóc lóc, xin lỗi tôi và hứa không để xảy ra nữa. Nhưng tôi biết em không quên được mối tình đầu ấy, mối tình của một cô gái mới lớn yêu tha thiết và sẵn sàng dâng hiến cái quý giá nhất của mình cho tình yêu. Cũng chỉ vì giận dỗi mà em bỏ người yêu để quay lại với tôi, thật sự em không thể quên được người ấy.

Cũng biết quá khứ của em qua bạn bè em, rằng khi yêu người đó, em đã sống như thế nào, nhưng vì cứ nghĩ tình yêu chân thành của mình sẽ làm em quên đi mối tình cũ ấy nên tôi cho qua hết. Nhưng có lẽ tôi đã sai khi đã đồng ý để em quay lại với tôi. Để bây giờ em lại lừa dối tôi vì quá đau khổ nên quay lại với tôi để trả thù người yêu. Em làm chuyện đó với tôi cũng để trả thù người yêu. Tôi đã cố gắng khuyên em nên suy nghĩ thật chín chắn trước khi có một quyết định chính thức, em cũng hứa sẽ có gắng quên đi kỷ niệm đó. Nhưng tôi biết em không thể quên được, vì cứ mỗi lẫn chúng tôi làm chuyện đó, trong lúc “thăng hoa” em lại gọi tên người tình, nhưng không phải là tôi…

Em không thể quên được người ấy, tôi khuyên em nên trở về bên người ấy, cho dù đau khổ đến mấy tôi cũng không thể chấp nhận được em, tôi nói lời chia tay và cầu mong em được hạnh phúc. Giờ đây, ngồi bên cạnh tôi không phải là em nữa nhưng những kỷ niệm về em vẫn còn ám ảnh, cho dù tôi cố quên đi. Người ta vẫn thường nói, để quen một người chỉ cần mất một phút, nhưng để quên một người phải mất cả đời, câu nói ấy quả thật là đúng biết bao.

Tôi đã có một gia đình hạnh phúc với một tình yêu mới, một ngôi nhà hoa hồng và những đứa con dễ thương và tôi thầm cảm ơn em vì ngày đó em đã nói thật với tôi.


Nguồn: http://vietnamnet.vn/vn/ban-doc-phap-luat/32637/-giao-ban--em-goi-ten-nguoi-cu.html

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

Tôi cũng là đàn ông Việt, biết giá trị mình đến đâu. Ít nhất cũng biết tôi là ai trong muôn vàn những người đàn ông Việt Nam.....Người ta vẫn thường nói" Ông có thò chân giò thì bà mới thò chai rượu" :v

Để tìm được chúng tôi xin đừng đứng gần các quán bia, quán nhậu, quán cà phê mờ ảo, nên tìm chúng tôi ở những gia đình có tiếng cười nói hạnh phúc, có ánh đèn đêm đêm ngay cả những ngày cuối tuần. Các cô muốn chúng tôi ở xung quanh thì hãy sống tốt và bớt kiêu căng, tự kỷ đi.

Tôi đang không hài lòng với những đánh giá về đàn ông Việt trong thời gian gần đây. Tôi cũng là đàn ông Việt, biết giá trị của mình đến đâu, ít nhất cũng biết tôi là ai trong muôn vàn những người đàn ông Việt Nam. Gần đây luôn có những cô gái đưa ra những lời chê bai đàn ông Việt, tôi không rõ các bạn gái này sinh ra và lớn lên ở đâu, trưởng thành ra sao, thành đạt thế nào, nhưng có một nét rất chung ở các cô gái chê bai đàn ông Việt đó là những người tự nhận thành đạt, có cuộc sống khá giả, độc lập và học cao.

Tôi sẽ không bao giờ lên tiếng khi các cô gái này không nói là mình thành đạt hay học cao. Tôi không hiểu học cao đến đâu mà trong vô số các mối quan hệ trong xã hội, công việc hàng ngày của các cô ấy không hề có một người đàn ông tốt. Như thế tự nhiên xuất hiện câu hỏi các cô làm việc ở đâu và sống trong môi trường nào, sống thế nào? Xin hỏi rằng các cô nhìn thấy những người đàn ông Việt bên quán bia vỉa hè khi các cô cũng ngồi cách đó không xa và cũng buôn dưa lê giống họ? Hay những lúc các cô cưỡi xe máy vè vè đi cà phê chụp ảnh, shopping ở những nơi sang trọng và những cửa hàng xa xỉ đắt tiền? Vậy các cô có chăm chỉ không? Các cô cũng đang đi chơi đó thôi.

Các cô có đang ở nhà đâu mà biết có những người đàn ông Việt đang nai lưng ra chăm sóc cho căn nhà của riêng họ. Thêm vào đó, các cô nói thành đạt giỏi dang đến đâu mà những người đàn ông tốt đều không dám tới gần? Tôi nói vậy bởi vì chính các cô nói không tìm thấy những người đàn ông Việt tốt xung quanh. Người ta vẫn thường có câu “Tiên trách kỷ hậu trách nhân”, có bao giờ các cô nghĩ mình đang sống thế nào chưa? Mình đang sống tốt hay không? Mình có phải là cô gái chăm chỉ ngoan ngoãn, hiền thục? Hay câu hỏi “Tại sao những đàn ông Việt xung quanh các cô đều không tốt, vậy những người đàn ông Việt tốt đang ở đâu”?

Khi đặt ra được câu hỏi đó các cô sẽ biết nên tìm chúng tôi, những người đàn ông Việt tốt ở đâu. Người xưa cũng có câu “Hữu xạ tự nhiên hương”, câu này có nghĩa là hoa thơm tất có ong, có bướm, đã có bướm thì sẽ nay đậu hoa này mai đậu hoa khác chỉ là để hưởng hoa, hưởng thụ cái đẹp bên ngoài hoa. Ong sẽ chăm chỉ tìm mật trong những bông hoa đó để xây dựng tổ ấm cho mình. Các cô có thể phân biệt được đâu là những con bướm lười nhác, đâu là những con ong thợ cần cù chưa? 

Thông thường chúng tôi, những người đàn ông tốt không phô trương, không mỹ miều, không hoa hòe hoa sói, lại càng không cố thể hiện mình trước đám đông bởi chúng tôi biết mình là ai và cần điều gì. Chỉ có những kẻ mong sao sớm đoạt được cái mình muốn họ sẽ làm mọi cách để làm mờ mắt và tuôn ra những lời đường mật để làm mát tai các cô.

Các anh chàng này sẽ đưa các cô đến những nơi xa hoa, hay vào những nhà hàng sang trọng, mua cho các cô những món quà đắt tiền chỉ để thực hiện một mục đích duy nhất là chiếm được các cô trong thời gian ngắn nhất, rồi còn tính tới các cô khác nữa. Những người đàn ông tốt vẫn cứ bình thản với gì họ có, không bao giờ tốn thời gian vào những người chỉ muốn hưởng thụ, hay các cô gái không biết phải trái.

Các cô muốn gì ở những người đàn ông Việt? Những người đàn ông tốt cũng mong muốn có được người vợ tốt, biết chăm sóc gia đình và vì gia đình. Chúng tôi cũng yêu cái đẹp, nhưng chỉ là cái đẹp tự nhiên, được toát ra từ chính tâm hồn các cô, chứ không phải vì những gì các cô có trên người. Những người đàn ông Việt mẫu mực luôn biết chăm sóc phụ nữ và luôn biết chia sẻ những công việc trong gia đình. Bởi trong tương lai, con cái chúng tôi cũng đang sống trong gia đình đó, chúng tôi không muốn những đứa con nhìn vào một tấm gương mờ đục, nhìn vào một người cha bệ rạc, mà sẽ là hình mẫu cho các con.

Chúng tôi cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc và dĩ nhiên bên những cô vợ biết yêu thương, cảm thông và chia sẻ. Chúng tôi cũng vào bếp, sẵn sàng tắm cho con, giặt quần áo, rửa bát, quét nhà. Trước khi làm chồng làm cha, chúng tôi cũng độc thân, cũng làm tất cả những gì phải làm để có cuộc sống sung túc, nề nếp. Chúng tôi ghét la cà quán xá, nhậu nhẹt thâu đêm bởi còn quá nhiều việc phải làm. Các cô bảo chúng tôi lười nhác nhưng đâu có lười.

Các cô muốn chúng tôi phải cung phụng, phải có những món quà đắt tiền hay những cuộc đi chơi dài ngày tốn kém mới gọi là ga lăng? Mới đây thôi, có một cô nào đó đang đi học ở Mỹ nói đàn ông Tây chung thủy hơn đàn ông Việt. Cô gái đó đã biết gì về đàn ông Mỹ khi mới tới Mỹ được 3 năm trong khi đó thời gian chủ yếu chỉ tiếp xúc với sinh viên. Tôi, một người đàn ông Việt sống trên đất Mỹ hơn 10 năm nay, nói tiếng Anh lưu loát, cũng tốt nghiệp đại học ở Mỹ, đi làm cho một công ty Mỹ và có vô số những người bạn Mỹ đủ chủng tộc.

Tôi không thiếu bạn bè là người Mỹ và còn nhiều lần được mời về nhà ăn cơm tối. Đến giờ tôi cũng chỉ cảm nhận được là đang sống mon men bên lề xã hội Mỹ. Ấy vậy mà cô gái đó mới có 3 năm đi học ở Mỹ đã dám thốt lên những lời đao to búa lớn đến thế. Người ta vẫn thường nói “Ông có thò chân giò thì bà mới thò chai rượu”, cuộc sống phải có qua có lại, có sự đồng cảm, biết yêu thương chứ không chỉ dựa trên nền tảng vật chất, điều mà bấy lâu nay người ta vẫn cứ cho rằng vô nghĩa.

Trước khi các cô chê bai, các cô nên đi tìm những người đàn ông Việt tốt. Hãy nhìn chúng tôi sống, yêu thương bạn bè, các sống vì gia đình, chia sẻ mọi nỗi đau niềm vui với người thân và sẵn sàng làm tất cả những công việc nhà hàng ngày. Các cô muốn chê bai xin hãy bỏ cặp kính râm và nhìn đời bằng cả hai con mắt mở to để biết được đâu là bướm là ong, biết được đâu là Tây là Việt.

Các cô muốn được yêu thương xin hãy yêu thương trước để rồi cùng nhau vượt qua cuộc sống khó khăn hàng ngày, có được một gia đình hạnh phúc. Để tìm được chúng tôi xin đừng đứng gần các quán bia, quán nhậu, quán cà phê mờ ảo, nên tìm chúng tôi ở những gia đình có tiếng cười nói hạnh phúc, có ánh đèn đêm đêm ngay cả những ngày cuối tuần. Các cô muốn chúng tôi ở xung quanh thì hãy sống tốt và bớt kiêu căng, tự kỷ đi. Những người đàn ông Việt tốt sẽ không bao giờ tiêu tiền như rác vì chúng tôi biết, tương lai còn dài phía trước và có cả những đứa con cần được chăm sóc, những cô vợ cần được yêu thương.

Giờ các cô có thể tìm thấy chúng tôi rồi đấy. Thay vì chê bai, hãy sống tốt lên và hoàn thiện bản thân, bớt đòi hỏi vì. Chúng tôi cũng chẳng đòi hỏi gì nhiều ngoài tình yêu thương và cảm thông chia sẻ, sẽ luôn hiện hữu ở mọi nơi nếu các cô chịu tìm kiếm, và có tình yêu với trái tim đầy lòng nhân hậu. Nếu không, chúng tôi sẽ tự làm vô hình trước mắt các cô. Chúc các cô tìm được người đàn ông Việt tốt như tôi.
Lăng
http://vnexpress.net/gl/ban-doc-viet/tam-su/2013/05/tim-dan-ong-tot-o-dau/